Maika Litera's podcast Podcast By Maika Litera cover art

Maika Litera's podcast

Maika Litera's podcast

By: Maika Litera
Listen for free

About this listen

This is my podcast where I read poems, essays (fiction, non-fiction), novels, or any pieces of written form that I enjoy and save to my album, my bookshelf.Maika Litera Art
Episodes
  • Ep24 - Những bóng người trên sân ga - Nguyễn Bính - Thơ Việt (Vietnamese poems)
    Jun 5 2025

    Những cuộc chia lìa khởi tự đây,
    Cây đàn sum họp đứt từng dây.
    Những đời phiêu bạt, thân đơn chiếc,
    Lần lượt theo nhau suốt tối ngày...
    Có lần tôi thấy hai cô bé,
    Sát má vào nhau khóc sụt sùi.
    Hai bóng chung lưng thành một bóng,
    “- Đường về nhà chị chắc xa xôi?”
    Có lần tôi thấy một người yêu,
    Tiễn một người yêu một buổi chiều,
    Ở một ga nào xa vắng lắm!
    Họ cầm tay họ, bóng xiêu xiêu.
    Hai chàng tôi thấy tiễn chân nhau,
    Kẻ ở sân toa, kẻ dưới tàu,
    Họ giục nhau về ba bốn bận,
    Bóng nhoà trong bóng tối từ lâu.
    Có lần tôi thấy vợ chồng ai,
    Thèn thẹn đưa nhau, bóng chạy dài,
    Chị mở khăn giầu, anh thắt lại:
    “- Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!”
    Có lần tôi thấy một bà già,
    Đưa tiễn con đi trấn ải xa.
    Tàu chạy lâu rồi, bà vẫn đứng,
    Lưng còng đổ bóng xuống sân ga.
    Có lần tôi thấy một người đi,
    Chẳng biết vì đâu, nghĩ ngợi gì!
    Chân bước hững hờ theo bóng lẻ,
    Một mình làm cả cuộc phân ly.
    Những chiếc khăn mầu thổn thức bay,
    Những bàn tay vẫy những bàn tay,
    Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt,
    Buồn ở đâu hơn ở chốn này?
    *
    Tôi đã từng chờ những chuyến xe,
    Đã từng đưa đón kẻ đi về.
    Sao nhà ga ấy, sân ga ấy,
    Chỉ để cho lòng dấu biệt ly?

    Show more Show less
    2 mins
  • Ep23 - Giả Vờ - Hồ Thanh Hà - Thơ Việt (Vietnamese poems)
    Apr 23 2025

    Giả Vờ

    Tác giả: Hồ Thanh Hà


    Tôi chưa thốt được câu nào
    Giữa tôi - em có bức rào lửng lơ
    Đột nhiên em nói ngây thơ :
    "Coi như hai đứa giả vờ yêu nhaụ"
    Trăng in bóng đợi bên cầu
    Vờ thôi ! mà nhớ mà sầu nỗi chi ?
    Ngày qua đi, tháng qua đi
    Em yêu tôi thật, có gì vờ đâu !
    Bây giờ ta ở trong nhau
    Cảm ơn em nhé, "giả vờ" năm xưa

    Show more Show less
    1 min
  • Thơ Việt (Vietnamese poems) - Ep22 Vội Vàng - Xuân Diệu
    Mar 28 2025

    Vội vàng

    Xuân Diệu

    Tôi muốn tắt nắng đi
    Cho màu đừng nhạt mất;
    Tôi muốn buộc gió lại
    Cho hương đừng bay đi.

    Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
    Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
    Này đây lá của cành tơ phơ phất;
    Của yến anh này đây khúc tình si;
    Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
    Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
    Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
    Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
    Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

    Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
    Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
    Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
    Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
    Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
    Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
    Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
    Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
    Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
    Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
    Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt....
    Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
    Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
    Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
    Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
    Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

    Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
    Ta muốn ôm
    Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
    Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
    Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
    Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
    Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
    Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
    Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
    - Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

    Show more Show less
    2 mins
adbl_web_global_use_to_activate_T1_webcro805_stickypopup
No reviews yet